Google
web giomuahe

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2011

Nhớ rừng

Nhớ Rừng

Ngồi mơ một chốn sông hồ
Thuyền ta bỏ lại bến bờ xa xôi
Ngồi mơ rừng núi xanh tươi
Mình ta với tiếng chim rơi trên cành

10/10/2011

Thứ Hai, 4 tháng 7, 2011

NHỚ ĐỒNG

NHỚ ĐỒNG

Bát ngát ngày đông cái rét đằm.
Chân trời quạnh vắng, lớp mưa thâm.
Lưa thưa đỗ bóng, cò cong cổ.
Lác đác tàn hoa, bắp nảy mầm.
Gió hát sông dài, lau lất phất.
Chim về núi thẳm, tiếng xa xăm.
Ai nghe tiếng nước ghe chài cá,
Có nhớ đồng không lúc rét đằm?

TP.HCM, 11/02/2004

ĐỒNG CHIỀU

Đây là bài thơ mà tôi viết khi tình cờ nhìn bức hình trong một cuốn vở học trò. Trong đó có thuyền, nuớc và căn nhà gỗ bên sông. Nó khiến tôi nhớ đến dòng sông quê nhà với bãi cát trắng, căn nhà tranh, chòi canh trong những bãi dưa. Và một buổi chiều nào đó, nắng nhạt, mây hững hờ trôi, bầy cò trắng bay về núi, con sông dài, chiếc thuyền lẻ loi,...

ĐỒNG CHIỀU

Cuối trời lướt thướt cánh mây trôi,
Cò trắng về xa tít núi đồi.
Mờ mịt sông - trời, thuyền - nước lạ.
Phía bờ lều vắng, khói xa xôi.

27/04/2000

HÈ NHỚ

HÈ NHỚ

Xanh ngát trời mây tỏa xóm làng.
Nắng ngời trong gió trải thênh thang.
Dăm tà áo trắng không vương vấn
Dưới bóng vòm cây mãi rộn ràng.

Thon thả sườn non, cỏ biếc đầy.
Đôi bò gặm cỏ lẫn trong cây.
Chiều xưa lên núi xem phong cảnh,
Ngỡ cuộc thanh bình chỉ với tay.

Xuân ấy vàng hoa dưới cột cờ.
Gió xuân dịu vợi thả hồn thơ.
Bướm bầy phía núi bay ngang cửa,
Lớp học trong giờ ngóng ngẩn ngơ.

Hè ấy tan trường phượng nở mau.
Phương trời bè bạn cách chia nhau.
Tôi đi không bóng hình lưu niệm
Một dáng người xưa cũng nhạt màu.

Đại học, 25/07/2001

ĐÊM MƯA

ĐÊM MƯA

Mưa, suốt đêm mưa đổ lạnh lùng.
Chập chùng ánh điện hắt bầu không.
Ngày xưa, nhớ những mùa mưa rét
Tiếng ễnh ương kêu đến não nùng.

Nhà trọ, 17/04/2000

CHIA TAY MÙA ĐÔNG

This is a special poem of chemical elements. I loved chemistry very much when I was a student of senior high school.

CHIA TAY MÙA ĐÔNG

Ly biệt bên cầu nước ố phai.
Nắng mờ, ánh sáng phủ sầu cây.
Khúc ca xuân trước vơi cành mộng.
Sắc cỏ nâu đông kẽ gót giày.

Ai sớm bước riêng sắp ý gì.
Năm mòn, tiệc rã, rõ phần ai.
Cát in sâu xuống tên yêu cũ.
Bóng lẻ cô phòng nhớ phút say.

Em gửi tình duyên hộ én trời,
Ý lòng hối tiếc, oán riêng ôi!
In phiền vàng nước, ta phiêu bến,
Phong áo phơi rào, ảnh thoáng phai.

Úa nắng phòng ai, chợt biếng cười.
Êm phần mây nước, lạnh khắp nơi.
Tình đã xa khơi, chiều mưa vội.
Hững hờ nẻo ấy khiến sầu rơi.

04-05/1999

Li Be B C N O F
Na Mg Al Si P S Cl
K Ca Sc Ti V Cr Mn
Fe Co Ni Cu Zn Ga Ge

As Se Br Rb Sr Y Zr
Nb Mo Tc Ru Rh Pd Ag
Cd In Sn Sb Te I Cs
Ba La Ce Pr Nd Pm Sm

Eu Gd Tb Dy Ho Er Tm
Yb Lu Hf Ta W Re Os
Ir Pt Au Hg Tl Pb Bi
Po At Fr Ra Ac Th Pa

U Np Pu Am Cm Bk Cf
Es Fm Md No Lr Ku Ns
Tình đã xa khơi, chiều mưa vội.
H He Ne Ar Kr Xe Rn

PHÒNG TRỌ

PHÒNG TRỌ

Thức giấc khuya một mình.
Mái tôn phòng, táo rụng.
Chờ lặng thầm bình minh.
Cửa, nắng vào hờ hững.

Xôn xao ngày phố chợ.
Đèn còn sáng phòng ai.
Chuyện đời không muốn kể,
Giấu riêng... Ôi ngày dài!

Phòng trọ mình đóng cửa.
Đêm ngồi nhớ xóm thôn.
Buồn nghe cành táo rụng.
Lòng đau cùng mái tôn.

04/7/1999

XÓM TÔI

XÓM TÔI

Xóm tôi buồn tênh tênh
Khi chiều giăng lối tre.
Không gian dâng mông mênh
Âm vang tiếng chim về.

Nắng phơi vàng hàng chuối.
Sau nhà, buớc chân ta
Khô giòn trên tàu lá.
Tháng năm đổ cây già.

Lòng như là nắng úa,
Hắt hiu qua trên cành.
Độ xuân này, nắng mới.
Biết có là mong manh?

Dăm bé con hàng xóm
Vui nô đùa trên sân.
Gọi lên trời lấp lánh
Những ngôi sao thiên thần.

03/3/1998-06/3/1998

MỘT ĐÊM TRĂNG KHÁC

MỘT ĐÊM TRĂNG KHÁC

Con đường trăng sáng nhấp nhô.
Vòm cây ngàn mảnh trăng phô trắng cành.
Trời như làn nước long lanh,
Đổ dòng trăng mát, trăng thanh, trăng ròng.
Sương bay, trăng bay trong không,
Hoa nào lóng lánh mới đông sân nhà.
Hương thơm thoang thoảng thiết tha.
Côn trùng uống ngập giọt ngà lên say.
Này vàng chiếc lá trên cây,
Lặng mơ để đậu không hay trăng hờ.
Ta đi bẻ nhánh trăng tơ.
Đem về thắp trọn giấc mơ riêng mình.
Ai ngồi không bóng, lặng thinh.
Lơ thơ bóng tối, yên bình ánh trăng.

07/4/1998

VÙNG NÚI

VÙNG NÚI
Kính tặng thầy Minh
(Kỷ niệm chuyến thăm nhà thầy cùng cả lớp 11B1)

Đường ngược thấp cao, đá ngóc đầu.
Lả lơi sông biếc, cát phau phau.
Trời nghiêng lướt nắng, nhà nghiêng núi.
Gió uốn đưa hương, nước uốn cầu.
Bãi ngọt vào mùa, người hạ mía.
Đồng khô hết vụ, trẻ rong trâu.
Củi rừng lưng nặng, nồi cơm trắng.
Khúc hát tình lên, đượm dãi dầu.

30/3/1998